Theo tạp chí
Time đánh giá, "Bố già" là bộ phim đạt được tất cả những đỉnh cao cần
có trong một bộ phim truyền hình cũng như điện ảnh.
Bố già (The Godfather Trilogy:
1901-1980) là bộ phim hình sự sản xuất năm 1992 dựa theo tiểu thuyết cùng tên
của nhà văn Mario Puzo, do Francis Ford Coppola đạo diễn. Phim xoay quanh diễn
biến của gia đình mafia gốc Ý Corleone trong khoảng thời gian 80 năm.
Bộ phim
có dàn diễn viên nổi tiếng gồm Marlon Brando, Al Pacino, Robert Duvall, Diane
Keaton - một trong những bộ phim có dàn diễn viên ấn tượng nhất trong lịch sử
phim truyền hình Hoa Kỳ, với tất cả bốn diễn viên chính đều từng dành giải
Oscar ở hạng mục diễn viên chính sách xuất sắc nhất.
Bố già Vito
Corleone (Marlon Brando đóng) - Người đứng đầu gia đình mafia Corleone, bố của
4 người con: Sonny, Fredo, Michael và Connie.
Bố già được coi là một trong những tác
phẩm hay nhất của lịch sử phim điện ảnh lẫn phim truyền hình, luôn đứng ở các
vị trí dẫn đầu trong các bảng xếp hạng uy tín. Bố già - bộ
phim điện ảnh còn được bình chọn ở vị trí thứ 2 trong danh sách 100 phim hay
nhất của Viện phim Mỹ, đồng thời đạt được rất nhiều giải thưởng danh giá trong
đó có giải Oscar, giải Quả cầu vàng, giải Grammy...
Phim truyền
hình Bố già (The Godfather Trilogy: 1901-1980) tổng hợp nội
dung của cả 3 bộ phim điện ảnh Bố già - phần I sản xuất năm
1972, phần II năm 1974 và phần III năm 1990. Dàn diễn viên chính trong phim
truyền hình vẫn giữ nguyên như trong phim điện ảnh và được tạp chí Time đánh
giá là một tác phẩm trung thành với nguyên bản văn học, thể hiện xuất sắc nội
dung và tinh thần tác phẩm. Phim nhuốm màu đau thương nhưng thấm đẫm chất trữ
tình, nhịp điệu thong thả và sâu lắng khiến Bố già đạt được
tất cả những đỉnh cao cần có trong một bộ phim truyền hình cũng như điện ảnh.
Michael
Corleone (Al Pacino đóng) - Con út của bố già, vừa giải ngũ sau Thế chiến II.
Ban đầu, Michael căm ghét truyền thống mafia của gia đình.
Dù rằng trước Bố già đã có rất
nhiều phim làm về đề tài găng-xtơ nhưng cách tiếp cận của đạo diễn Coppola được
coi là tiên phong và riêng có. Trong phim, bộ phim thể hiện phần nào thái độ
cảm thông, hướng ống kính nhân văn vào gia đình bố già Corleone, những mối quan
hệ phức tạp, đa dạng trong thế giới ngầm, hoạt động mafia truyền thống truyền
từ đời này sang đời khác trong một gia đình, cách khắc họa nhân vật - những kẻ
tội phạm với chiều sâu tâm lý và những nét tính cách phong phú... là cách tiếp cận chưa từng
có trước đây trong thể loại phim hình sự. Sự thành công củaBố già trên
cả ba bình diện: nghệ thuật, phê bình và doanh thu đã mở ra cánh cửa cho hàng
loạt những bộ phim hình sự khác khắc họa những nhân vật tội phạm dưới một góc
nhìn mới.
Khái niệm về
những tổ chức mafia duy trì một hình thức chuyên chế tập quyền với một bố già
là người có uy tín, bảo vệ cho các phi vụ làm ăn của tay chân, là người chịu
trách nhiệm cao nhất trong việc duy trì cuộc sống cho đàn em đã trở nên phổ
biến và trở thành một nét văn hóa thời thượng khi đó khiến người xem trầm trồ
thán phục vì gia đình mafia Corleone được khắc họa chẳng khác gì một gia đình
quý tộc hoàng gia.
Tom Hagen
(Robert Duvall đóng) - Con nuôi của bố già đồng thời là luật sư của gia đình
Corleone, cố vấn trung thành cho các hoạt động mafia của gia đình này.
Hình ảnh gia
đình Corleone hoàn toàn đối lập với những gia đình mafia cỡ nhỏ luôn hoạt động
rối rắm, không có trật tự, quy củ. Thường trong những bộ phim làm về đề tài
găng-tơ trước đó, người ta chỉ được thấy thế giới tội phạm dưới góc nhìn hỗn
loạn và vô tổ chức, yếu kém và dễ dàng bị khuất phục, chỉ đến khi Bố
già ra đời nó mới tạo ra một tiền lệ trong phim hình sự.Bố già đã
trở thành hình mẫu có sức ảnh hưởng sâu đậm, in dấu lên những tác phẩm điện ảnh
và truyền hình sau này. Ta có thể dễ dàng bắt gặp hình ảnh những gia đình có
“truyền thống” làm mafia với một ông trùm lớn thường được gọi với mỹ từ “Don”
(Đức ông). Từ “Don” này lần đầu tiên được sử dụng và xuất hiện trong phim Bố
già. Dưới bố già là một hệ thống tay chân làm việc chuyên nghiệp, răm rắp
theo ý ông ta tựa một cỗ máy được thiết kế hoàn hảo.
Loạt phim điện
ảnh và truyền hình Bố già đã tạo nên một sức ảnh hưởng sâu
rộng đối với công chúng cũng như nền văn hóa đại chúng. Câu thoại của bố già
Vito Corleone “I’m gonna make him an offer he can’t refuse” (Ta sẽ đưa ra một
đề nghị mà hắn không thể chối từ) được bình chọn là câu thoại đáng nhớ thứ hai
trong lịch sử phim ảnh 100 năm qua theo thống kê của Viện Phim Mỹ. Câu thoại
này được nói ra khi ca sĩ nổi tiếng Johnny Fontane, con đỡ đầu của bố già Vito
Corleone, tới đề nghị bố già giúp đỡ anh ta có được vai diễn trong một bộ phim
Hollywood của đạo diễn Jack Woltz. Trước đó, vị đạo diễn này đã từ chối thẳng
thừng Fontane. Don Corleone đã nói với Johnny: "Ta sẽ đưa ra một đề nghị
mà hắn không thể chối từ".
Kay Adams
(Diane Keaton đóng) - Bạn gái, vợ tương lai của Michael Corleone.
Hagen, một tay
chân thân cận của bố già được cử tới California để thương lượng nhưng Woltz vẫn
nói rằng không bao giờ giao vai cho Fontane. Sáng hôm sau khi Woltz thức dậy,
ông ta thấy mình đang nằm cạnh cái đầu đầy máu của con ngựa quý mà mình đã giới
thiệu với Hagen.
Sức ảnh hưởng
của Bố già còn lan rộng trong cả nền văn hóa pop khi những
tiếng lóng, những câu trích dẫn nổi tiếng, những hoạt cảnh ấn tượng, những câu
châm biếm, chỉ trích xuất sắc liên tục được “nhại” lại trong cuộc sống đời
thường và được “nhái” theo trong các tác phẩm phim về đề tài hình sự khác.
Phim điện ảnh Bố
già từng được đề cử 9 giải Oscar và giành được 3 giải ở hạng mục phim
hay nhất, diễn viên nam chính xuất sắc nhất và kịch bản chuyển thể xuất sắc
nhất. Ngoài ra, phim còn được đề cử 7 giải quả cầu vàng và giành được 5 giải. Bố
già được đánh giá là tác phẩm sử dụng hiệu quả các hiệu ứng âm thanh,
ánh sáng tạo nên không gian kịch tính, gay cấn và bí ẩn trong từng cảnh phim.
Ban đầu, hãng
phim Paramount sản xuất Bố già mà không hề đặt kỳ vọng nó sẽ
trở thành một bộ phim bom tấn. Đạo diễn Francis Ford Coppola được hãng tìm tới
sau khi hai đạo diễn khác đã từ chối vì cho rằng truyện phim không hấp dẫn. Vào
thời điểm này, Coppola đang nợ hãng Warner Bros 400.000 đô la với vai trò là
nhà sản xuất, vì vậy ông đành nhận lời làm Bố già để mau chóng
có tiền trả nợ.
Trong quá trình
làm phim, Coppola và hãng Paramount thường xuyên xích mích và đã có vài lần
Coppola bị thay thế bằng đạo diễn khác. Paramount cho rằng Coppola đã làm vỡ kế
hoạch, chậm tiến độ, thường xuyên để xảy ra lỗi trong quá trình sản xuất, quá
“ương ngạnh” trong khâu chọn diễn viên, chi tiêu nhiều khoản không cần thiết...
Còn Coppola cũng phát biểu trước báo chí rằng ông thường xuyên bị hãng đe dọa
sẽ thay thế bằng đạo diễn khác, tuy nhiên ông vẫn kiên quyết bảo vệ những quyết
định của mình. Cuối cùng, Coppola đã chứng tỏ được rằng sự lựa chọn của ông là
hoàn toàn chính xác.
Đạo diễn
Francis Ford Coppola
Diễn viên do
Coppola lựa chọn thực chất không làm vui lòng những người điều hành của hãng
Paramount. Đầu tiên là việc ông chọn Marlon Brando cho vai bố già Don Vito
Corleone. Paramount muốn mời Laurence Olivier vào vai này, vì vậy, lúc đầu hãng
đã bác bỏ đề xuất của Coppola, sau đó Coppola đã phải thuyết phục giám đốc hãng
rằng Brando sẽ nhận tiền cát-xê ít hơn, sẽ phải tham gia thử vai cùng các diễn
viên khác và sẽ không được làm chậm tiến độ quay của đoàn (trước đó Brando hay
làm chậm tiến độ quay phim)]. Cuối cùng, Brando đã chứng minh thành công rằng
đạo diễn Coppola đã không nhầm khi đặt niềm tin nơi ông. Vai Vito Corleone được
ông diễn rất đạt và Brando đã giành giải Oscar cho Nam diễn viên chính xuất sắc
nhất với vai diễn này.
Ban đầu hãng
Paramount dự định mời Robert Redford hoặc Ryan O'Neal đóng vai Michael Corleone
nhưng Coppola muốn chọn một nam diễn viên không tên tuổi trông giống một thanh
niên gốc Ý, cuối cùng ông tìm được Al Pacino. Pacino không nổi tiếng và hãng
phim cho rằng anh không hợp với vai Michael vì chiều cao khiêm tốn. Pacino chỉ
được tham gia thử vai này sau khi Coppola dọa bỏ vị trí đạo diễn. Rất nhiều
diễn viên cùng tham gia thử vai Michael, nhưng người được chọn vẫn là Pacino.
Hồ Bích Ngọc tổng hợp - dantri.com.vn